Mar 26, 2009

phần 8: ÁO KHOÁC

phần 8: ÁO KHOÁC



Bên dưới những đốm nắng màu vàng chanh lách mình qua từng kẽ lá, chiếc áo khoác của Neji khẽ ánh lên những lớp xơ vải do sự bào mòn của năm tháng. Vài chỗ gấu áo, đường chỉ còn bị bung ra chút ít. Hẳn chủ nhân của nó đã giữ gìn rất cẩn thận, nhưng chiếc áo vẫn không thể nào tránh khỏi những dấu vết bị thương tổn.

Hinata nhanh chóng nhận ra điều đó, và cũng bên dưới những đốm nắng, cô cẩn thận nâng chiếc áo khoác màu trắng lên và khâu lại, từng mũi, từng mũi. Đáng lẽ cũng chẳng cần thiết đến mức phải sửa, nhưng với Hinata thì đó như 1 cách để cảm ơn, 1 sự chăm lo nhất định nào đó dành cho anh họ mình. Cô rất cẩn thận, căng mắt ra mỗi mũi kim, cứ như chỉ cần đâm chệch mất vài li, chiếc áo sẽ đau đớn lắm vậy.

-“tội nghiệp Neji-san” – cô tự nhủ - “anh ấy phải tự chăm sóc bản thân mình bấy lâu”.

Hiashi bấy giờ đi ngang qua cửa sổ. Cho dù không hề trông mong vào đứa con gái lớn của mình, tâm hồn của 1 người cha vẫn khiến ông phải liếc ngang qua Hinata. Khẽ sững lại giây lát, ông bất thần lớn tiếng, có vẻ giận dữ vô cùng:

-Hinata! Cái áo này ở đâu ra? Hả?!!

Hinata giật bắn mình trước sự xuất hiện bất ngờ và đầy hung dữ của cha. Cô hơi lắp bắp 1 chút, nhưng cũng lấy lại sự bình tĩnh rất nhanh:

-Dạ…! C…đây là áo của Neji-san ạ.

-Neji…?! – Hyuuga-sama đột nhiên hạ giọng, thậm chí còn có vẻ như ông đang ngạc nhiên phần nào.

-Thưa, vâng.

Cũng chẳng đợi cho con gái mình thưa tiếp tiếng thứ 2, Hiashi lại bước đi, như 1 cái bóng biến mất khi trời âm u, cứ như chưa bao giờ từng xuất hiện.

Hinata cũng thấy ngạc nhiên trước sự kì lạ của cha mình. Tại sao lại là về chiếc áo này, chiếc áo của Neji? Chẳng lẽ nó khiến cha cô liên tưởng đến 1 điều gì đó, 1 ai đó khác chăng?

Cô nhìn lại chiếc áo trong tay mình, khẽ nghiêng đầu xem nó có gì lạ mà khiến cha cô phải cư xử khác thường đến thế. Lật mặt trái của mép vải ra, cô thấy nó có vẻ cũ lắm rồi. Hẳn là Neji-san đã nhận lại chiếc áo từ 1 người nào khác. Mà rõ ràng cô cũng mới thấy nó hơn 1 năm nay thôi.

Nhắc lại về thời gian, Hinata lại thấy hơi chạnh lòng. Cô vẫn chưa quên sự khước từ thẳng thừng của Neji khi cô đề nghị xóa bỏ dấu ấn Phân Gia trên trán cho anh. Tại sao, tại sao anh lại từ chối cô? Đó là điều khiến anh luôn ám ảnh kia mà, đó chính là điều đã khiến anh bị kìm nén và từng là 1 động lực để anh tồn tại trước đây. Đó là lý do tại sao trong kì thì lên Chuunin, anh đã toan giết cô và đó cũng là lý do mà anh từng thất bại. Vậy tại sao anh lại không muốn từ bỏ nó?

Tại sao…?

Anh cảm thấy tự ái khi cô đề nghị giúp? Hay thực sự cô đã làm điều gì sai?

-Hinata!

Hinata bỗng dưng nghe tiếng gọi, cô ngẩng đầu lên và thấy ngay 1 người đang ngồi chễm trệ trên bờ rào.

-Kakashi-sensei!

-Hinata, khỏe không? – Kakashi nheo mắt, vẫy vẫy tay.

-Cảm ơn Kakashi-sensei, tất cả vẫn ổn ạ… mà… - Hinata vừa định hỏi về Naruto, nhưng má cô lại đỏ bừng lên, còn trái tim thì lại khẽ thắt lại.

Kakashi, không hề bận tâm đến chuyện đó, bắt đầu trở lại vẻ nghiêm trang của mình:

-Đây là nhiệm vụ cấp A do chính ngài Hokage giao phó: Orochimaru đã chết và chúng ta được lệnh đi tìm Itachi Uchiha với hi vọng từ đó truy ra tung tích của Sasuke Uchiha. Hi vọng nhóm cô sẽ giúp sức.

-Dĩ…dĩ nhiên rồi Kakashi-sensei! Em sẽ đi báo cho Shino và Kiba.

-Không cần đâu – Kakashi ngăn lại – nhiệm vụ rất gấp gáp nên tôi cũng đã nhờ người đi báo cho họ rồi. Mong cô đến tập hợp tại chỗ của ngài Hokage, chiều nay chúng ta sẽ xuất phát.

-Dạ rõ, Kakashi-sensei! – Hinata gật đầu, ngay lập tức nghĩ trong đầu xem nên chuẩn bị thế nào cho nhiệm vụ. Đã là 1 chuunin, cô thừa hiểu 1 nhiệm vụ cấp A quan trọng đến mức nào, và cô cũng tin là Shina và Kiba hẳn cũng đã sẵn sàng lên đường.

Kakashi quay lưng định biến đi như thường, nhưng ông bỗng quay lại, nheo mắt và nói bằng 1 giọng trầm khó bắt gặp:

-Nhân tiện, chiếc áo đã được sửa lại đẹp lắm, Hinata. Tôi tin là Hizashi sẽ rất vui.

-Sao cơ?!

Hinata chưa kịp thể hiện hết sự ngạc nhiên thì Kakashi đã biến mất, nhanh như khi đến. Chỉ còn lại cô, với chiếc áo trong tay.

Vậy ra…

Đây là chiếc áo của Hizashi Hyuuga, cha của Neji.

Cô cũng nhận ra lâu rồi nhưng đã không thắc mắc, rằng đó là chiếc áo truyền thống của gia tộc Hyuuga, 1 trong những cách thể hiện niềm tự hào là thành viên của dòng tộc.

Cha của Neji đã để lại cho anh chiếc áo này…

Anh hẳn đã cất giữ nó biết bao nhiêu năm, và hẳn anh cũng đã từ chối mặc nó.

Nhưng giờ đây, anh gần như luôn mang nó trên người, chiếc áo của cha anh, chiếc áo khoác của người dã hi sinh vì nhà Hyuuga… chiếc áo khoác của sự trung thành với dòng họ Hyuuga…anh đã khoác lên người biểu tượng của sự trung thành…

-Neji-san! – Hinata nấc lên, cô ôm chặt chiếc áo vào lồng ngực – em xin lỗi, Neji-san! Em ngốc quá, em ngốc quá! Em đã không hiểu cho anh! Em xin lỗi, Neji-san…

---

Hinata khẽ nhìn qua cửa sổ từ ngọn tháp cao. Những đám mây u ám cứ xuất hiện tầng tầng lớp lớp, đồng nghĩa với việc chiều nay có thể sẽ mưa rất to. Kiba đến hơi muộn, hớt ha hớt hải chạy vào cùng Akamaru.

-Các cậu đừng lo, chỉ gặp mấy chuyện vặt vãnh thôi mà – Kiba thở dốc, ngả người cái phịch vào tường - à quên, ban nãy tôi có gặp anh họ cậu đấy, Hinata-chan.

-Neji-san?

-Cậu ta xem chừng có vẻ vội – Kiba vẫn thở, nhưng không hề giảm tốc độ nói lại – cái cách cậu ta thể hiện kỹ thuật thật đáng khâm phục. Sẽ thế nào nếu cậu ấy trở thành kẻ thù của chúng ta nhỉ?

-Không có chuyện ấy đâu, Kiba-kun! – Hinata lập tức phản ứng khá gay gắt - Neji-san sẽ không bao giờ phản bội Konoha hay nhà Hyuuga đâu!

-Bình tĩnh, Hinata! – Kiba phân trần – tôi biết cậu ta tốt mà. Sau lần thi lên hạng Chuunin, rõ ràng cậu ta đã cố gắng trở nên thân thiện và tốt hơn rất nhiều với cậu, phải không Hinata?

-Phải… - Hinata định nói thêm rằng “anh ấy còn mặc áo khoác truyền thống của nhà Hyuuga”, nhưng rồi cô lại im lặng.

Kiba khẽ nghiêng đầu, gãi gãi tai, và rồi đột nhiên cười toe:

-Mà hôm nay chúng ta sẽ đi chung với đội Kakashi phải không? Lâu lắm rồi tôi chưa thực hiện nhiệm vụ chung với Naruto đấy!

Và vừa nghe đến tên “Naruto”, má Hinata lại đỏ bừng lên. Trái tim cô vẫn nhói ở đâu đây, nhưng lời hứa “sẽ không để Naruto-kun và Neji-san phải thất vọng” lại mãi vang lên trong trí óc cô…

Naruto-kun, Neji-san! Hinata sẽ không để 2 người phải thất vọng đâu!

No comments:

Post a Comment