Mar 13, 2012

Phần 73: TẠI ASUKA - XINH ĐẸP



Phần 73: TẠI ASUKA - XINH ĐẸP

-Hinata-sama, người này là ai?

Neji gằn giọng khi thấy Hinata đang rúm lại trước mặt 1 người lạ. Và hắn ta kia lại có vẻ khoái trá khi thấy cô như vậy.

-A, Neji-san…đây là ông chủ hàng.

-Vậy sao?

Giọng nói lạnh nhạt tức thì kéo cả không gian chùng xuống. Người bán hàng đối diện với cặp mắt lạnh tanh của anh, rợn nhẹ xương sống, vội vã giải thích:

-À…chẳng là tôi đang nói Hinata-san đây rất xinh đẹp, nhưng cô ấy có vẻ ngượng ngùng quá!

Neji nhìn lại, đúng là Hinata mặt đang đỏ ửng lên, luống cuống vuốt lại những đoạn tóc bị rối. Anh thở ra nhẹ nhõm, đưa tay giúp gỡ 1 lọn tóc bị mắc vào cổ áo của cô.

-Vị này chắc là người yêu của Hinata-san? À không, là anh trai thì đúng hơn, phải không?

Neji gật đầu.

-Thật chẳng trách, đôi mắt 2 người giống hệt nhau mà.

-Neji là anh họ tôi – Hinata mỉm cười – anh ấy là người luôn chăm sóc cho tôi.

-Tất nhiên, tất nhiên rồi…. Cứ xem cái cách cậu ta như muốn ăn tươi nuốt sống người khác khi tưởng em gái mình bị bắt nạt là hiểu ngay.

-Thành thật xin lỗi, tôi không có ý đó.

Neji đỏ mặt, quả thật trong 1 phút anh đã không giữ được bình tĩnh. Từ sau khi Hinata bị Pain đả thương, anh đã luôn tự nhắc mình phải bảo vệ cô với tất cả những gì anh có. Người ngoài sẽ cho rằng như thế có phần hơi quá nhưng Neji thì không thể chấp nhận được nếu như anh lại để xảy ra thiếu sót thêm lần nào nữa.

-Không sao không sao, tuổi trẻ mà, thật nhiều năng lượng – người đàn ông cười khà khà – vậy Hinata-san, tôi sẽ cắt vải theo đơn đặt hàng và mang đến Konoha trong khoảng 3 ngày đến 1 tuần. Chúc cô và Neji-san có 1 ngày vui vẻ ở Asuka!

2 bên cúi chào tạm biệt nhau nhưng 2 người nhà Hyuuga thì thật chẳng khác nào mới bại trận từ chiến trường về, ngại ngùng vì những gì đã xảy ra.

Hinata im lặng, cô không nêu ý kiến về khung cảnh chung quanh hay ngó nhìn những gian hàng như lúc mới đến nữa. Điều đó khiến Neji lo lắng. Có lẽ vì anh đã quá sỗ sàng, khiến cô mất mặt trước người lạ?

-Hinata-sama – Neji lên tiếng – tôi thực sự xin lỗi vì thái độ của mình.

Hinata ngạc nhiên. Cô chớp mắt, cố gắng hiểu điều Neji đang nói. Mất vài giây, rồi tất cả như vỡ oà trước mặt, Hinata vội vã xua tay:

-Không…không phải tại anh, Neji-san! Em đang suy nghĩ đến chuyện khác thôi.

-Thật vậy sao?

-Thật sự là không phải anh mà! Chỉ là…ban nãy người bán hàng nói chúng ta có đôi mắt giống hệt nhau.

Hinata liếc nhìn vào 1 tấm gương ở cửa hàng trang sức bên đường, rồi nhìn lên Neji.

-Vậy làm sao người ta biết được rằng em… ý em là 1 người nào đó của nhà Hyuuga, có ưa nhìn hay không? Em biết là với chúng ta thì khác, nhưng với người ngoài thì tất cả người họ Hyuuga dường như đều giống nhau…

-Chẳng phải người kia vừa khen sama đó sao?

-Neji-san – Hinata ngẩng lên – anh chưa bao giờ lo lắng về vẻ ngoài của mình sao?

Neji lắc đầu.

-Tôi đã từng được dạy rằng sức mạnh bản thân mới là quan trọng nhất. Không cần biết 1 người trông như thế nào, chỉ cần trở thành 1 shinobi có năng lực, tức thì sẽ có người nhìn nhận mình.

Và đúng là Neji đã đạt được những gì anh vươn tới. Từ khi trở thành 1 jounin xuất sắc, anh đã khiến mọi người quên đi việc Hyuuga có Tông Gia và Phân Gia, thậm chí việc Neji là người của Phân Gia có lẽ cũng chẳng mấy ai bận tâm tới nữa.

-Nhưng…chắc anh cũng biết rằng có nhiều cô gái ngưỡng mộ anh chứ? Ino chẳng hạn?

-Tôi không bận tâm đến.

-Vậy anh…chưa yêu ai bao giờ sao? Ý em là…1 cô gái ấy…

Neji nhíu mày, kì thực anh chưa bao giờ suy nghĩ về chuyện này. Tất nhiên anh biết việc bạn bè mình có những mối quan hệ vượt qua 2 chữ “đơn giản” nhưng anh coi đó hoặc là tâm tư trẻ con hoặc chỉ là những thứ cản đường người ta luyện tập. Chưa khi nào trong đầu Neji nghĩ đến việc đặt mình vào hoàn cảnh như vậy. Suy nghĩ về tình cảm nam nữ thật chẳng khác nào như đánh đố anh, bắt anh kể về vùng đất anh chưa bao giờ biết tới. Nhìn anh khó khăn như đang đứng trước 1 chướng ngại vật không thể vượt qua được.

Hinata lúng túng khi nhận ra vẻ mặt Neji, cô tìm cách quay lại chủ đề cũ:

-À…Neji-san, trước kia anh từng nói rằng em rất giống mẹ em đúng không?

-Phải, Hinata-sama.

-Mẹ em là người rất đẹp, em hi vọng mình cũng thừa hưởng điều đó từ mẹ…

Nghe đến đây, nét mặt Neji sa sầm lại. Hinata càng lớn càng giống mẹ mình, dù cho đó là điều mà chính cô không nhận thức được. Ngay cả phong thái của cô, càng nghĩ càng thấy chúng gợi lại Mijung. Và cũng thật khó tin để nghĩ rằng tính cách của cô lại giống hệt cha. 1 cá nhân mang đặc điểm của 2 người tách biệt. Người có vẻ ngoài của Mijung, tính cách của Hiashi, như 1 tấm gương phản chiếu cả 2 người, vậy mà đồng loạt cả 2 đều không dám nhìn thẳng vào nó. Tại sao kia chứ?

-Neji-san, anh không sao chứ?

-À không có gì, Hinata-sama, chỉ là… à, phải rồi, cái này là cho sama.

Nói rồi Neji chìa ra 1 chiếc lược bằng gỗ, trên có cẩn 1 bông hoa nhỏ.

-Vậy ra ban nãy anh nói cần mua 1 thứ là…

Neji gật đầu, anh mỉm cười:

-Tôi thấy tóc Hinata-sama đã dài ra nhiều rồi, mong thứ này sẽ giúp ích cho sama.

-Cảm ơn anh – Hinata áp cây lược vào ngực, cẩn trọng như sợ nó làm bằng vỏ trứng.

Hinata càng trở nên tươi tắn bao nhiêu thì nụ cười trên mặt Neji càng trầm đi bấy nhiêu. Bờ vai nhỏ, sức vóc cũng hạn chế hơn nhiều người, vậy mà lại phải gánh lấy những thù hằn, oán trách.

Đôi khi ta quá chú tâm vào nụ cười của người khác mà quên mất rằng phía sau đó còn có những giọt nước mắt. Cũng có những khi sự im lặng của 1 người lại che giấu những mất mát mà chính bản thân họ không nhận ra. Tại sao, Hiashi-sama, Mijung-sama, tại sao không thể nhìn lại dù chỉ 1 lần…?

Hinata xinh đẹp của anh… à không, Hinata xinh đẹp của họ đã làm nên tội gì?
Rất đẹp, thực sự rất xinh đẹp.

---
Editor: Chicory  



4 comments:

  1. Phải nói là mình thật sự bất ngờ khi đọc lại fic. Minh đọc fic từ khá lâu rồi, có lẽ là từ những chương đầu tiên đc post trên acc(và cũng có để lại comment thì phải). Mình không ngờ rằng fic vẫn được tiếp tục sau bao nhiêu năm như thế mà không bị bỏ dở như rất nhiều fic hay khác.

    Yêu NejiHina và yêu bạn, cảm ơn vì bạn đã không từ bỏ ^^

    ReplyDelete
  2. nick bạn hồi ấy ở ACC là gì? ^^ tớ nhớ hết những người đã comment cho tớ đấy (vì fic tớ cũng ko nhiều người comment lắm :"> )

    cảm ơn cậu đã đọc nó và sẵn lòng tiếp tục theo dõi ^^

    ReplyDelete
  3. Hình như comment bằng nick nguyyenthuthuy94, hoặc chikichan, chắc vậy :-?

    À, tại thực sự rất vui vì sau mấy năm như thế mà thấy fic vẫn được tiếp tục :D dù câu chuyện mình cũng chỉ nhớ mang máng nhưng mình nhớ là mình đã thích nó và đọc lại cũng vẫn có cảm giác ấy ^^

    ReplyDelete
  4. tks bạn nhìu ^^ vì vẫn thích nó và vì thậm chí đã đọc lại nó nữa (vì fic giờ cũng kéo tương đối dài rồi >_<)

    ReplyDelete