Nov 13, 2009

Phần 32: CŨNG VẬY THÔI

Phần 32: CŨNG VẬY THÔI


-Kire-sensei – Neji nắm 2 bàn tai lại – sensei thực sự không có ý định ngăn cản quyết định của tôi sao?

Kire mỉm cười, nghiêng đầu làm 1 lọn tóc lượn nhẹ bên trán.

-Ta có ngăn cản thì con cũng sẽ quyết tâm làm, cũng vậy thôi.

-Sensei… năm đó người cũng không hề ngăn cản cha…

-Ta có ngăn thế nào ông ấy vẫn sẽ một mực làm theo ý mình, có khóc lóc có van nài cũng vậy thôi. Chi bằng ủng hộ ông ấy và cho ông những giờ phút kiêu hãnh cho bản thân.

Neji ngầng lên nhìn người phụ nữ mà trong suốt bao năm anh không hề muốn tìm kiếm sự chở che từ bà.

-Đối với 1 shinobi mà nói, mọi điều làm đều vì mục đích mà chúng ta tin tưởng, nếu chỉ có 1 giây 1 phút hành động không còn được thực hiện vì mục đích đó nữa, chẳng khác nào cuộc đời 1 ninja đã tắt. Chúng ta có sức mạnh, chẳng phải cũng vì những người, những nơi chúng ta yêu quý sao? Neji, con có sức mạnh này vì cha con, thì con cũng sẽ sử dụng nó cho những người, những thứ quan trọng khác. Không có bất kì 1 vũ khí nào được tạo ra tất cả đều sắc nhọn. Katana có sống, kunai có tay cầm, ngay cả shuriken cũng có tâm bằng phẳng. Mọi vũ khí được tạo ra để không bao giờ sát thương người sử dụng nó và shinobi… shinobi ra đời để không bao giờ làm tổn hại điều mà shinobi đó trân trọng.

Neji lặng người. Anh thậm chí không dám thở mạnh như sợ nhịp thở của mình sẽ phá đi cái không gian bởi những từ ngữ anh nhận được tạo nên. Tim anh đập mạnh nhưng tâm anh như sững lại. Biết bao câu hỏi anh muốn đặt ra, những nghi vấn xoắn cuộn lại với nhau giờ bỗng tan biến.

Anh đã biết điều mà anh cần.

Và vì thế, tất cả những chuyện khác đều trở nên vô nghĩa.

-Trời sắp sáng rồi… - Kire phá tan sự im lặng kéo dài – ta nên trở về.

Neji lật đật đứng dậy, cúi rạp người chào. Anh không thể diễn tả hết những điều anh muốn nói, nhưng anh cảm thấy giữ im lặng vẫn là lựa chọn tốt nhất, bởi trong tận tâm mình, anh vẫn tin rằng sớm thôi… hai người sẽ còn dịp hội ngộ.

Kire cầm lấy gói hàng dài và vướng víu của mình, lách người qua những tấm lưng oằn xuống sau 1 đêm nhậu nhẹt.

-Ta từ biệt tại đây, Neji Hyuuga – Kire cúi nhẹ đầu, rồi biến mất trong bóng đêm. Rất có thể sẽ có người tự hỏi làm cách nào mà 1 người phụ nữ trong bộ kimono có thể bước đi nhanh như thế, giống như đã tan biến vào không khí.

Nhưng Neji hiểu hơn ai hết, rằng mẹ anh không ai khác chính là Kire Tomoe, 1 trong những S-nin cao cấp bảo vệ Kumo – những kẻ đã giết cha anh.

Anh cũng rời khỏi bàn, ánh mắt vương lại đôi chút ở cốc trà còn dang dở. Màn đêm lạnh lẽo ám hơi sương, nhưng nó mang đến cho anh 1 cảm giác thật mới, như chưa có đêm nào trong lành bằng đêm nay.

Neji bước thật nhanh về phía cuối đường. Dhông phải gió mạnh hơn, cũng chẳng phải anh nhẹ đi. Nhưng thật nực cười là anh cảm thấy như cơ thể này có thể bay lên trời cao, sau khi nó đã rũ bỏ được biết bao gánh nặng.

1 con chim khi đã thoát khỏi nỗi sợ hãi với bầu trời, sẽ giương cao đôi cánh vì nó biết, rằng nó muốn chìm đắm, muốn được bao bọc trong làn gió hơn bất kì điều gì khác.

---

Kire không quay trở về Kumo ngay. Bà đứng bên cổng chính của Konoha, chờ cho đến khi 1 bóng người nhận ra sự lộ liễu của mình, phải xuất đầu lộ diện.

-Kire-san, thật thất lễ.

-Không có gì, Hiashi-san – Kire cười – chắc hẳn anh lo lắng cho Neji?

Đôi mắt trắng lộ dần dưới ánh đền lập lòe từ trên cổng hắt xuống.

-Không dám dối lòng, tôi chỉ lo sau khi biết được những chuyện của quá khứ, của tôi, Hizashi-nii và cả của Mijung sẽ ảnh hưởng lên nó. Và… cũng thật lòng tạ tội vì đã đả thương Neji.

-Xin đừng nhắc lại – Kire kéo nhẹ ánh mắt xuống gói hàng của mình – đau đớn dù là về thể xác hay tâm hồn sẽ mang đến cho Neji những kinh nghiệm mà chỉ riêng nó hiểu được.

Kire trút bỏ bộ kimono bên ngoài, để lộ quần áo shinobi bó sát và gói hàng bà mang theo không gì khác chính là 1 cây katana cán dài. Ánh mắt bà bỗng trầm xuống khi lời tiễn biệt chuẩn bị vang lên.

-Neji… không gọi ta là mẹ, nhưng không gì thay đổi được sự thật rằng nó vẫn là con trai ta và Hizashi-nii. Nó vẫn hận ta vì ta đã đi đến Kumo mà không mang theo nó…

-Điều này không thể trách Kire-san được. Kumo và nhà Hyuuga vốn đã có thù hằn và tranh chấp, đặc biệt là sau khi họ bắt cóc Hinata. Nếu mang Neji theo thì không chỉ Neji mà cả Kire-san có lẽ đã không thể giữ được mạng. Vất vả cho Kire-san nhiều rồi…. Dhông quản ngại khó khăn đến Konoha làm dâu nhà Hyuga, và rồi cũng đối đầu với biết bao nguy hiểm để quay về Konoha như thế này….

-Sự thực là cho dù Hizashi-nii hay bất cứ ai can ngăn, ta vẫn sẽ đến Konoha, ta vẫn sẽ cưới Hizashi-nii nhà Hyuga, ta vẫn sẽ sinh ra Neji và cũng vẫn sẽ quay trở lại thăm nó, tất cả cũng vẫn vậy thôi....

Cho dù còn có thể lựa chọn lại 1 lần nữa

Với những người mà ta yêu thương

Tất cả vẫn sẽ vậy mà thôi.

Cho dù có khóc lóc, có van nài…


---
Phụ chú:
*S-nin của Kumo: jounin cao cấp của Kumo, giống như Sannin, ooc

No comments:

Post a Comment