Jan 31, 2012

Phần 65: NARUTO XIN LỖI



Phần 65: NARUTO XIN LỖI

Trận chiến với Pain đã thực sự kết thúc nhưng dư âm thì vẫn còn nằm lại. Như dao khi đã cứa vào da, cho dù máu đã đông vết thương đã lành thì sẹo vẫn còn, trong từng thớ thịt vẫn sẽ giữ mãi khoảnh khắc đau đớn ấy. Konoha cũng đang vật lộn để xây dựng lại tất cả từ tro tàn. Mọi chuyện thậm chí còn khó khăn hơn khi không có Tsunade. Nhưng sức sống của con người là vô tận và khả năng tồn tại của giống loài này cũng vậy. Konoha, giống cái tên của chính nó, như mầm cây đang nhú những lá non sau 1 trận bão lớn.

Trong trạm xá, Hinata cũng dần tỉnh lại.

Tất cả những gì cô còn nhớ được rõ là cô đã lao ra đứng chắn trước mặt Pain. Phải, cô đã làm thế. Cô nghe tiếng gọi mình và cùng cả làng chào đón Naruto thắng trận trở về. Sau đó…sau đó…

-Hinata-sama, sama tỉnh rồi sao?

-Neji…không, Kou-san?

Kou ngồi cạnh giường cô, nhìn cốc trà đã thôi ngưng bốc khói trên bàn cũng có thể đoán được anh đã ở đây lâu lắm rồi.

-Thật phiền Kou-san và mọi người đã phải lo cho em – Hinata hơi nghiêng đầu sang bên, tay xoắn vào lọn tóc, thể hiện cái ngại ngùng của mình theo cách rất nhút nhát của riêng cô.

-Sama đừng ngại, chăm lo cho sama là nhiệm vụ của chúng tôi. Mà nếu nói vậy thì có lẽ Neji mới là người lo lắng nhiều nhất đấy. Lúc thấy sama bị thương cậu ta cứ điên tiết lên vậy, còn cương quyết đòi theo Naruto để trả thù cho sama. May mà lúc đó Hinata-sama được cứu kịp thời chứ nếu không chắc Neji đã cướp cả phần làm anh hùng của Naruto mất rồi!

Hinata cười khúc khích trước câu kết luận hài hước của Kou. Chợt cô nhận ra những dải băng bó chặt trên người Kou.

-Kou-san, vết thương của anh sao rồi?

Kou bất giác chạm nhẹ vào vai, lắc đầu.

-Thế này đâu có sá gì với sama.

-Là do anh đã bảo vệ em…

-K…thực ra không hẳn vậy, Hinata-sama – Kou ngập ngừng.

Hinata nhìn thật thẳng vào Kou, lời nói trở nên kiên định vô cùng.

-Vậy là những gì em suy đoán là đúng phải không Kou-san? Em có cảm giác rằng Neji-san là người đã ở Hyuuga phủ lúc đó chứ không phải anh.

-Neji…à.à… cậu ta vừa tiễn Sakura trở về, chắc chút nữa sẽ quay lại.

-Trả lời em đi, Kou-san!

Bị dồn vào thế bí, Kou không khỏi cảm thấy khó xử. Neji đã dặn anh không nên tiết lộ sự thật này cho ai. Mà cho dù Neji có không nói điều đó thì bản tính Kou cũng là người kín miệng. Nếu có 1 chuyện không thể kể hết cho tất cả mọi người thì cũng có lý do để nó trở thành bí mật. Nhưng lần này lại là Hinata-sama…anh không thể nói dối cô được. Cô là người hiền lành và chưa từng đối xử tệ với ai.

-Kou-san?

-Chuyện này…

Kou nhíu mày, không dám nhìn thẳng vào Hinata. Vừa lúc đó, miếng bạt thay cho cửa của trạm xá được vén sang 1 bên.

-Hinata, mình vào được không…?

Là Naruto!

Tất cả chìm vào im lặng trong vài giây, đủ để nhìn thấy vẻ khó xử của Naruto và cũng đủ để sự ngỡ ngàng in dấu trên khuôn mặt Hinata.

-Có lẽ tôi cần về xem Hyuuga phủ thế nào – Kou nhanh chóng đứng dậy, cũng thầm thấy may mắn khi Naruto xuất hiện đúng lúc.

Kou đã đi ra nhưng tĩnh lặng vẫn tiếp tục kéo dài. Với Naruto mà nói, có lẽ hàng vạn lần xin lỗi hay cảm ơn cũng không đủ. Anh cứ sống như vậy, đeo đuổi ước mơ của mình, lo lắng cho Sasuke, cho Sakura, cho mọi người mà đã vô tình quên đi 1 bóng hình lặng lẽ ở sau anh.

-Hinata, mình…mình thực sự xin lỗi!

Dứt lời, Naruto quỳ ngay xuống trước Hinata, đầu cúi rạp. Anh gần như gào lên.

-Là do mình không tốt, không đủ mạnh nên đã khiến cậu ra nông nỗi này! Là do mình hết!

-Mau đứng lên đi Naruto-kun! – Hinata hấp tấp đỡ lấy Naruto.

-Không! – Naruto cương quyết, nắm tay đè xuống sàn – mình…mình phải xin lỗi cậu! Mình thực sự xin lỗi cậu! Nhưng mình…mình không thể…

Nói đến đây, nước mắt bỗng trào ra khỏi khoé mắt anh. Cả giọng nói cũng run lên từng chặp theo tiếng nấc.

-Mình xin lỗi, Hinata…mình chỉ không thể…

Hinata ngồi trước Naruto, đờ người ra. Cô biết mình đã làm gì. Và lý trí, không, trái tim cô cũng đủ hiểu Naruto đang xin lỗi chuyện gì. Naruto giờ đây biết rõ tình cảm của cô hơn ai hết, nhưng đồng thời, người anh thực sự yêu thương…

~~~
“…bởi vì hoa thủy tiên là duy nhất, và Sakura-chan cũng là duy nhất với mình!”
~~~

-Naruto-kun, đừng thế nữa – Hinata đặt tay lên vai người con trai mà cô đã thầm yêu bấy lâu. Không rõ vì vai anh run mạnh đến độ truyền sang cô hay chính bản thân cô cũng đang run lên – đây không phải là lỗi của cậu, Naruto-kun. Cậu đã làm rất nhiều cho mình và điều đấy sự thực. Chỉ cần cậu hạnh phúc, chừng đó với mình là đủ, Naruto.

Rồi cô mỉm cười khi bắt gặp đôi mắt xanh trong vắt của anh.

-Hứa với mình cậu sẽ thực hiện được ước mơ trở thành Hokage!

Naruto đứng lên, lấy tay áo quẹt đống nước mắt nước mũi lem nhem.

-Mình hứa với cậu, Hinata. Mình hứa với cậu!

Nói rồi cái áo màu cam chạy vụt ra ngoài. Hinata lặng yên nhìn lưng Naruto khuất đi. Anh là cái bóng rất lớn trong cuộc đời cô. Anh là tiếng gọi đã vực dậy cô từ những đau thương và mất mát.

1 tiếng gọi đến từ sâu thẳm trong cô…

Anh là…

“Hinata! Hinata!...”

Kéo cô trở lại với ánh sáng…

Giọng nói đã cứu lấy cô.
Nhen lên đốm lửa trong đêm lạnh giá, thắp bừng lên bãi đất trống trong cô quạnh.
Giọng nói ấy.

---
*Naruto-Sakura-Hinata: đọc thêm Phần 3: Hoa Ở Nghĩa Trang
Editor: Chicory

3 comments:

  1. Chậc ! Sorry chị Nova nhiều nha. Hôm nay Phong mới lên comment đc.
    Thời gian qua, tuy không xuất hiện nhưng Phong lúc nào cũng mong chapter mới hết ^^ C. 65 ra trễ làm Phong thấy hơi...lo đấy ="=
    ~~~
    Hèm ! Còn bây giờ là phần com :
    Theo Phong, fic có vẻ bị ''chạy''. Với ngần ấy nội dung mà chị chỉ thể hiện trong vài chapter khiến cho người đọc bị hẫng. Có lẽ chị nên đi sâu vào nội tâm và cảm xúc của nhân vật hơn.
    Thêm nữa, dường như Hinata ở đây hơi thụ động. Nói sao nhỉ ? Cách viết của chị có vẻ thiên về góc nhìn của Neji là nhiều. Theo cảm nhận của Phong thì hầu hết nội dung trong Xa hơn về phía sau đc thể hiện theo ngôi thứ ba giới hạn, với hai góc nhìn chính là Neji và Hinata. Vậy nên, nếu chị có cách nào đó giúp hai nhân vật ''cân bằng'' thì sẽ tốt hơn rất nhiều. *cười*

    p/s : Chị Nova có thường lên khuya (theo giờ VN) ? Nhiều lúc Phong (lén) vào blog bằng ĐT thì thấy ở-nơi-đây-không-chỉ-mỗi-mình-ta ! ^^

    ReplyDelete
  2. À, quên nữa !
    Trích :

    Naruto giờ đây biết rõ tình cảm của cô hơn ai hết, nhưng đồng thời, người anh thực sự yêu thương…

    =)) Umh... [...] người anh thực sự yêu thương là...
    là...
    .
    .
    .
    ...Sasuke (?)
    Oài ~ Tình hình này thì ''gay'' rồi ^^

    ReplyDelete
  3. cảm ơn Phong đã giữ lời hứa comment rồi chat nhảm với chị :)) chap 65 ra thế vẫn là...sớm rồi do với hồi chị 1 mình edit mấy tháng nửa năm mới ra 1 chap =)) Phong ko chán mà bỏ fic là đc rồi :P

    nói về góc xưng hô, chị dùng ngôi thứ 3, miêu tả tâm trạng của 2 bên tách biệt nhau :) hoặc 1 phần cho riêng Hinata, rồi 1 phần cho riêng Neji, đôi khi mới gộp chung cả 2 lại. cái này là thủ pháp viết rất phổ biến của Kim Dung và Alexander Dumas tác giả 3 Chàng Lính Ngự Lâm, chị thích nên khi viết cũng bị ảnh hưởng lại nhiều ^^ tuỳ hoàn cảnh mà chị cho phần của Neji hay Hinata nhiều hơn. Nhưng tựu chung chị thích cho phần của Neji để...hành hạ nội tâm Neji =))

    chị ngày nào cũng thức đến 3,4h sáng h VN hết Phong ạ :D việc em vào blog ko thấy chị là do bảng SHoutbox ko hiển thị người khi chủ nó online (chủ shoutbox nick sẽ có gạch dưới). nếu Phong muốn thử thì cứ hú 1 tiếng, nếu thấy chị trả lời trên shoutbox là có onl :)) ko thì c đang bận gì đó. hoặc nếu Phong muốn add skype hay fb của chị để tiện liên lạc thì cứ hỏi :D

    ---

    "....nhưng đồng thời, người anh thực sự yêu thương…

    ~~~
    “…bởi vì hoa thủy tiên là duy nhất, và Sakura-chan cũng là duy nhất với mình!”
    ~~~
    ..."

    đoạn trên lấy từ chap 3: Hoa Ở Nghĩa Trang nhé Phong :D

    ReplyDelete