Phần 61: KONOHA CÓ BIẾN (2)
Shikamaru lao ra khỏi cửa,
nhận ra những tiếng nổ nằm ở nhiều vị trí trong làng. Không phải tai nạn, cũng không
phải là thảm họa thiên nhiên.
Khói bốc lên từng cụm, che
khuất cả bầu trời và những tiếng la hét vô vọng.
Konoha bị tấn công!
-Sakura! Cậu là ninja trị
thương, mau ra ngoài xem có ai cần giúp đỡ không. Mình sẽ đưa Shiho đến chỗ an
toàn!
Dứt lời, Shikamaru quay
vào lôi tuột Shiho đi. Đến đâu đây? Trong lúc nguy hiểm thế này…có lẽ nên trở về
nhà anh trước nhất. Trong tình thế này, thay
vì tùy tiện tản ra khắp nơi thì việc tập trung lại và hành động có trật tự thực
tế sẽ hữu ích và hạn chế thương vong hơn rất nhiều.
Vừa về đến nơi Shikamaru
cũng nhận ra cha mình đang đứng trên mái nhà theo dõi tình hình. Đó là điều tốt
nhất có thể làm lúc này, khi chưa nắm được thông tin cụ thể.
-Sao rồi cha? – Shikamaru
gọi với lên.
Shikaku nhảy xuống đất, lắc
đầu. Xem nét mặt ông có thể thấy rõ mọi thứ nằm ngoài
khả năng kiểm soát.
-Ta vừa bắt gặp 1 người
nhà Hyuuga, anh ta nói cuộc tấn công lần này rất có khả năng là do Akatsuki.
-Akatsuki, vào ngay lúc này
sao?! Tự tin đến vậy, hẳn chỉ có thể là thủ lĩnh!
-Không sai, cha cũng nghĩ
vậy. Giờ việc cần kíp nhất là phải đảm bảo cho mọi người được an toàn.
Vừa lúc đó, 1 bầy sên to
đùng tràn qua. 1 con leo lên vai Shikaku.
-Đây là… là linh vật triệu
hồi của Hokage – Shikamaru reo lên.
-Không sai, tôi là
Katsuyu, được lệnh của Tsunade đến cứu chữa cho từng người trong làng.
-Vậy là tốt rồi – Shikaku
gật đầu, đỡ 1 con sên lên vai mình – Giờ chúng ta chia nhau ra, hoạt động trong
khu vực quanh nhà trước, tạm thời hãy hướng dẫn mọi người đến những khu vực sâu
hơn, đồng thời giúp đưa những người bị thương đến bệnh viện. Trên đường ta sẽ
tìm cách liên lạc với những người khác để nắm thêm tình hình, sau đó chúng ta
hãy gặp nhau tại đây.
Dứt lời, Shikaku phóng lên
những bờ tường đang nghiêng ngả như chực chờ đổ sập. Thật khó có thể ngờ mọi
chuyện lại xảy ra dồn dập như thế này.
-Shiho, cậu hãy ở tạm lại trong
nhà mình, xong việc mình sẽ quay về ngay.
-Không được – Shiho lắc đầu
– mình tuy không có nhiều sức lực hay chiêu thuật bằng 1 shinobi nhưng ít nhất
hãy để mình giúp!
“Thật cứng đầu” –
Shikamaru nghĩ thầm rồi cùng với Shiho lao vào giữa đám đông hỗn loạn.
Ngay lúc đó Hinata cũng vừa
trở về nhà. Chuyện nguy cấp xảy ra đúng lúc cả gia đình cô vắng mặt. Cô sẽ là
người phải đưa ra quyết định lúc này. Hàng loạt những câu hỏi ồ ập lao tới. Gia
nhân của phủ ra sao? Họ có hoảng sợ hay không? Có khi nào họ đã bỏ chạy trong hỗn
loạn? Cô phải làm gì lúc này? Cô phải đi đến đâu đầu tiên? Cô phải tìm ai trước
đây?
Dòng suy nghĩ nhanh chóng
bị cắt ngang khi 1 bàn tay tóm lấy cô, kéo
thẳng vào nhà.
-Hinata-sama, mau đứng sát
vào!
-Neji-san?
Hinata ngẩng lên. Không, không
phải Neji mà là Kou. 1 tay giữ lấy Hinata, Kou không ngừng chỉ đạo.
-Akio, dẫn 10 người chia
ra tới những nơi vừa bị tấn công, theo dõi tình hình sau đó quay lại báo cáo
cho tôi. Eita, mau tập trung tất cả những người không thể chiến đấu trong phủ tới
sảnh đường và trấn an họ. Những người còn lại đến đây chờ lệnh tôi!
Nói rồi Kou kích hoạt
Byakugan, luồng khí mạnh đến độ Hinata cũng cảm thấy như cơ thể mình vừa bị 1
thứ ánh sáng nào đó xuyên thấu. Byakugan của Kou mở rộng đến thế từ khi nào vậy?
-Sức mạnh này…
-Chuyện gì xảy ra vậy
Kou-san, ai đã tấn công Konoha?
-Luồng chakra lớn như vậy…hẳn
chỉ có thể là thủ lĩnh của Akatsuki - giọt mồ hôi rịn ra từ trán Kou đủ để thể
hiện tình hình nghiêm trọng đến mức nào – và không chỉ 1, có đến 5,6 nguồn
chakra như vậy. Không phải 1 Pain mà là rất nhiều Pain… Không thể nào…Hinata-sama…xin
sama hãy rời khỏi Konoha càng sớm càng tốt!
-Em không thể bỏ đi lúc
này được, Kou-san! Konoha đang cần em, em phải ở lại để tiếp ứng ngay khi có thể
- Hinata giằng ra, cương quyết. Cô biết Akatsuki không phải là trò đùa và cô
cũng biết bản thân không đủ sức đọ lại chúng 1 mình được. Nhưng cô không thể trốn
chạy khi tất cả đang ở trong hiểm nguy, cô không thể…
-Sama, xin hãy nghe lời
Neji này…
-Không, em sẽ ở lại!
Nói rồi Hinata quay lưng
đi. Đột nhiên trí óc cô bị 1 sợi dây vô hình giật ngược lại. Kou vừa nói gì? Anh
ta vừa nói…nói…. Hinata từ từ quay lại, mắt mở to để chắc chắn mình nhìn không
sai. Cảm giác này…
-Kou-san…anh vừa xưng là “Neji”,
phải không…?
Kou quay mặt đi.
-Chắc sama đã nghe lầm rồi.
Hinata thở nhẹ ra. À phải…làm
sao có thể là Neji-san được… Neji đã rời khỏi Konoha sáng nay và chính cô cũng
biết điều đó. Đây không phải là 1 giấc mơ. Cho dù có muốn níu kéo, cô cũng ko
thể phủ nhận sự thật rằng Neji đã đi rồi. Có lẽ cô đã quá quen có anh bên cạnh,
nên giờ đây sự hiện diện của Kou như phản
chiếu bóng hình của anh.
Mím nhẹ môi, Hinata định bật ra câu
xin lỗi. Nhưng trước khi từ kịp phát ra và âm kịp tròn, Kou lao tới xô cô về
phía sau. Bàn tay ấy, đã đẩy cô ra xa, nhưng sao…cảm giác như nó đang cố vươn
tới để chạm vào cô. Giây khắc này với Hinata bỗng dài như vài canh giờ bởi hình
ảnh phía trước không phải là Kou, cũng không phải là Konoha đang bao phủ trong
tro bụi…
Mắt trắng… tràn đầy sự cô độc và những
nỗi đau kìm nén. Cô đã thấy hàng ngàn, hàng vạn lần. Tại… sao vậy? Không, cho
dù người cô nhìn thấy trước mặt là Kou, cho dù….
Cô như có thể nhìn thấy
hình bóng mình in đậm trong khoảng không vô định ấy, lọt giữa những ám ảnh không
ngơi nghỉ. Nhưng…kì lạ thay, tưởng như đâu đó len lỏi trong chúng là 1 tiếng gọi,
tiếng gọi trong day dứt, gọi tên cô…là tên cô…
Đôi mắt này…
Hinata ngã xuống. Không rõ
do trời đã về đêm hay do mắt đã nhắm lại mà tất cả những gì cô thấy chỉ còn là
1 màu đen thăm thẳm…
---
Editor: Chicory
---
Editor: Chicory
WOW !!! So breath-taking :X một sự kết hợp rất tốt giữa hành động và suy nghĩ của nhân vật :X
ReplyDeleteem rất thích đoạn cuối :X
Neji lúc nào cũng ở bên Hinata , theo nhiều cách :) Tình cảm của họ là gì , là giữa những người cùng chung huyết thống hay giữa người con trai và người con gái bình thường , em cũng chưa hiểu rõ *cười*
Đọc fic của chị phải đọc lâu , đọc nhiều lần mới thấm được hết những gì chị muốn nói :X
trước em chỉ đọc lướt ( vì hồi hộp và sướng ý mà :D ) nhưng giờ thì em đọc chậm lại rồi :D
Thấy hay thật :D
Em lúc này đang sướng cực đây , vì cuối cùng thì trong mắt Neji chắc chỉ có Hinata thôi *tung hoa* mwahahahaha
OH MY HOLY SH*T Chicory del blog rồi sao :((
ReplyDeleteem không thể đọc fic bạn ý viết nữa rồi :((((((((
tks e :) chap này đặc biệt chuối với cả chị lẫn Chico nên riêng đoạn cuối chắc còn phải edit 1 lần cuối nữa (h chị đang chờ mail Chico). về blog của Chico chị cũng ko rõ, có thể Chico muốn được ẩn danh? :-?
ReplyDelete