Phần
104: TRỞ LẠI
Sau 1 ngày đêm nghỉ ngơi, cuối cùng Neji và
Hinata cũng lấy lại được sức. Trong khi 2 người nếm thử những món ăn ở vùng đất
phủ đầy cát này, Neji tự trách mình đã không cẩn thận.
-Anh không nên quá lo như thế Neji, mọi chuyện
đều ổn mà.
-Xin lỗi, ý của sama là…?
-Anh đang lo lắng phải không, nhìn lông mày anh
cứ nhíu lại kìa.
Neji phì cười nhẹ, hơi cúi xuống bàn. Có lẽ là để
chữa đi chút ngượng ngập khi bị cô gái đối diện mình đọc thấu suy nghĩ. anh gắp
cho cô 1 miếng thức ăn. Mà cũng có thể anh nghiễm nhiên coi đó là trách nhiệm
của bản thân.
-Giờ chúng ta cũng đã đến Suna an toàn rồi –
Hinata tiếp – chỉ còn việc gặp mặt Ebizou-jiisama để xác định danh tính của
Kanmin-san nữa thôi.
Neji gật đầu. Anh hiểu Kanmin không liên quan gì
đến Suna này cả. Vấn đề duy nhất là hắn làm cách nào có được y phục, con dấu
của Kazekage-sama để giả danh. Đây có thể là lỗ hổng an ninh lớn về phía Suna.
Nói đi nói lại, Gaara vẫn là 1 Kage trẻ, việc xảy ra sai sót là không thể tránh
khỏi. Nhưng để kẻ lạ có được tư trang thành viên cấp cao của Suna thì là chuyện
lớn. Việc này nếu để lộ cho nhiều người biết thì phía Suna sẽ dễ gặp nguy hiểm
do người ngoài lợi dụng tình thế, hẳn đó là lý do khiến Hiashi-sama chỉ định
riêng 2 người đi trong bí mật. Và việc gặp mặt Ebizou-jiisama hẳn là để rà soát
từ mặt bên và lấy thêm tin tức. Vừa để Hinata-sama thoát khỏi kìm kẹp từ
Kanmin, vừa có thể thông báo tình hình mà không kinh động đến ai, Hiashi-sama
quả không hổ danh là con hổ đầu đàn của Hyuuga.
-Chúng ta nên đến gặp những người có liên hệ với
Konoha để tiện sắp xếp. Dù cho đã có thư riêng của Hiashi-sama đưa, ta sẽ phải
đi qua nhiều vòng kiểm tra nữa. Có lẽ nên liên lạc với Temari-san hoặc là
Kankuro-san.
Hinata tất nhiên không thể phản đổi ý kiến xác
đáng như vậy.
-Có lẽ nên gặp Temari-san, em cũng có thứ cần đưa
cho cô ấy.
Hinata không để lộ ra những cánh hoa ép mà cô cẩn
thận cất trong túi áo dù Neji hẳn sẽ chẳng phiền lòng hay thắc mắc gì. Dẫu sao
cũng là việc riêng của Shikamaru đã nhờ cậy cô.
---
Cánh cửa ở gian phòng trên tầng cao nhất mở ra. 1
cô gái đẩy cửa đi vào, vẻ mệt mỏi còn ám đầy trên quần áo. Níu kéo mãi đã đến lúc mỏi mệt, những hạt bụi đất
bám trên đường cũng thả mình rơi trên thảm sàn khi cô ngồi phịch xuống.
Tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài hiên 1 bóng
người xuất hiện nhưng không tiến xa hơn.
-Có chuyện gì vậy? – cô gái hỏi.
-Biết chị về Gaara-san gửi lời hỏi thăm đến chị
đấy Temari-san. Hôm nay phải tiếp khách cho nên Gaara-san chưa đến gặp chị ngay
được.
-Không sao đâu, tôi ổn mà. Có gì mai gặp và tôi
sẽ báo cáo luôn.
Temari đáp lại, uể oải vươn người đẩy cánh cửa
khép lại dù người đứng ngoài chẳng có vẻ gì là sẽ đi vào cả.
-Chị về chậm mất 2 ngày đấy, ở Konoha có việc gì
sao? Chị nói đi có việc riêng 1 ngày sau cuộc họp rồi biến mất gần cả tuần.
-Thì cũng có chút việc – Temari đáp, ném mạnh cây
quạt trên lưng vào góc phòng. Tiếng động của nó khiến người ta phải giật mình.
-Temari-san?
-Thì… cũng có chút việc. Cậu về đi Kankuro-san.
Tôi mệt và muốn nghỉ ngơi, ngày mai tôi sẽ gặp cậu và Gaara-sama.
-Được, ngủ ngon Temari-san.
Kankuro đáp rồi nhanh chóng đi ra, để lại phía
sau 1 khoảng không tĩnh lặng. Trời nhá nhem, thổi qua khe cửa khoảng sáng xám
mờ.
1 ánh đèn nhỏ được bật lên, rọi lên quang cảnh 1
căn phòng hết sức đơn sơ. Chiếc giường ít được sử dụng đến mức chăn nệm ở trên
đó đã được dẹp vào trong chiếc tủ thấp bên cạnh hết cả. Thêm 1 giá để quạt, ít
sách và vũ khí là hết tất cả đồ đạc trong phòng. Cho dù thường có người đến
quét dọn nhưng vẫn có những hạt bụi bám nhẹ các nơi, đủ biết chủ nhân nơi này
ít trở về dường nào.
Không buồn trải thêm thứ gì, Temari ngả ngay lên
những tấm ván gỗ ở giường. Dường như cô đã quen nằm ở những nơi tạm bợ như thế.
-“Có chuyện gì” sao? – Temari bắt đầu đối thoại
với chính mình - Tại sao lại không có chuyện gì cơ chứ?
Rồi cô rút trong túi ra 1 chiếc khăn trắng tinh.
Nó đã thay thế chiếc khăn cũ của mẹ cô 1 thời gian. Temari đưa nó lên ngang tầm
mắt, từng ngón tay bấu chặt vào lớp vải. Mắt cô nhòe đi. Cô cắn răng, cố để
không nấc lên kẻo người ngoài nghe thấy.
-Ngươi nói là ngươi không ghét ta…
Temari nuốt mạnh những luồng không khí vào, mong
muốn kìm được làn sóng đang tràn lên, xô lên ngực lên mắt để chực ào ra.
Cô ném thẳng chiếc khăn xuống sàn. Lớp vải vô tội
nằm bẹp trên ấy. Nhìn nó chẳng khác nào 1 chú chim trắng đã chết. Giống như bao
nhiêu hi vọng và cả khát vọng gửi vào nó để bay đến trời cao đã tan biến vào hư
vô.
1 thanh kunai lao thẳng lên trần, găm nát bóng
đèn. Những mảnh vụn thủy tinh rơi xuống, vang lên tiếng lạo xạo trong vô vọng
khi phải hứng chịu sự căm giận của Temari. Thật tội nghiệp, chúng vốn chẳng có
lỗi lầm gì. Nhưng công bằng mà nói, cả người chấm dứt sự tồn tại của nó cũng
chẳng đáng nhận mất mát hay đau khổ nào kia mà. Nỗi buồn là thứ giáng xuống tự
nhiên mà không cần xét đoán công tội.
Tất cả chìm vào nền đen, trong yên lặng chỉ còn
tiếng nói thầm rất nhỏ, nghe như tiếng than vãn rồi cũng dần tắt hẳn.
---
Trong khi đó, ở Konoha có 1 chàng trai trẻ đang
đứng ngồi không yên. Anh đã đến Hyuuga phủ hôm nay để hỏi Hinata về chuyện mà
anh đã biết thừa là chuyện gì nhưng không dám nói ra. Người nhà báo rằng Hinata
bị ốm và không thể ra ngoài. Điều đó hẳn nhiên là khiến anh nóng ruột vô cùng.
-Shika! – 1 giọng phụ nữ dưới nhà vang lên – con
có bạn đến thăm này!
Có người đến thăm? Nếu là Ino hay Chouji thì chắc
chắn mẹ anh phải biết tên rồi. Phải chăng là Hinata?
Nghĩ vậy, Shikamaru vội vã lao xuống nhà, chính
xác là nhảy từ tầng trên xuống đất luôn. Có lẽ sau cửa sổ phòng, cầu thang sẽ
là thứ thứ 2 trong nhà mà sự hiện diện bị lờ tịt đi. Nhưng trái với kì vọng của
anh, trước cửa nhà không phải là cô gái tóc đen nhà Hyuuga.
-Shiho?! – Shikamaru ngạc nhiên thốt lên.
Yoshino không đợi bất cứ lời giải thích nào,
khoái chí đẩy ngay cậu con trai ra khỏi nhà và sập cửa lại. Thế là 2 cô cậu tha
hồ có thời gian riêng nhé!
Bị đối mặt với Shiho ngoài dự kiến, Shikamaru khá
bối rối. Anh không gặp lại cô từ sau khi Pain tấn công làng. Shiho tình nguyện
đi giúp những người bị thương và rời khỏi chỗ nhà Nara sau đó. Và ngay trước
khi trận chiến kinh hoàng xảy ra thì cô, anh và Sakura còn đang ngồi nói chuyện
với nhau, về… về…
-Shikamaru-kun… - Shiho hơi nhỏ giọng xuống, gò
má ửng lên – mình… cậu… cậu còn nhớ hộp cơm mình đã… làm chứ? Và cả… và cả
chuyện Sakura đã nói… mình…
Nói đến đây, cô cúi gằm mặt xuống, chỉ lý nhí
được những chữ “mình thật sự… thật sự…”
-Shiho…
---
Shiho-chan,nếu không có Temari chắc
chắn bạn sẽ người mình ủng hộ lấy Shikamaru,tiếc quá cơ.
ối, Nova ơi...Sao bạn lại cắt đúng cảnh gay cấn như thế này chứ TT^TT 555 ~~ Nova ưi....bao giờ lại có chap tiếp theo đây...mình bị bạn cho ngồi lên lò than rùi nè TT_____TT
ReplyDeletemình có sở thích là cắt đúng chỗ :">
Deleteoy mong chap tiếp theo quá à >< phát cuồng vì cặp ShikaTema wé đê :3
ReplyDelete