Jun 6, 2011

Phần 46: DỨT MỘNG


Phần 46: DỨT MỘNG
-Cô quyết định ra đi sao Temari-san? Cuộc thi lên chuunin vẫn còn chưa kết thúc mà.
Tsunade rõ ràng muốn níu kéo cô kunoichi trẻ ở lại. Tuy cùng thế hệ nhưng Temari của Suna khác hẳn “đám trẻ” tại Konoha. Va chạm nhiều trong cuộc sống cùng những kinh nghiệm quý báu khi sát cánh cùng Kazekage đã khiến cô cứng cáp hơn nhiều so với độ tuổi của mình. Cô sẽ chỉ dạy cho Shikamaru Nara, cho Neji Hyuga, cho Naruto Uzumaki và nhiều người khác nữa những thứ họ không thể hoặc chưa thể nắm bắt.
-Xin tạ lỗi Hokage-sama nhưng Suna hiện đang họp hội đồng kế hoạch phòng vệ làng nên tôi phải trở về. Cuộc thi Chuunin tôi tin là Shikamaru Nara có thể đảm nhiệm vị trí giám khảo thay phần tôi.
-Mọi chuyện đến giờ vẫn theo đúng kế hoạch nên ta đoán ta cũng không có lý do gì đễ giữ cô lại. Vậy hãy sắp xếp hành lý và chuyển giao công việc cho Shikamaru và cho ta gửi lời hỏi thăm đến Kazekage.
Temari cảm ơn và quay lưng nhưng tiếng nói của Tsunade ngăn cô lại.
-Hãy cẩn thận trên đường về, Temari-san. Trước cơn giông lớn luôn là sự tĩnh lặng đánh lừa.
---
-Gì thế này? – Temari nhíu mày, mai mỉa – 1 con sâu ngủ lại dậy sớm à, trời đang thu sắp trở về hè chăng?
-Ồ thôi nào – Shikamaru rời lưng khỏi bức tường đối diện nơi Temari trọ - ít nhất cũng để tôi tiễn cô với tư cách chủ nhà chứ.
-Lịch sự đấy nhỉ nhóc – Temari nháy mắt – chút gì cho ấm bụng buổi sáng nhé.
Con phố dài của Konoha cuối thu như đang nằm co mình lại. Nó không giãn ra hết mức dưới nắng rực rỡ như trước kia nữa mà chỉ khẽ vươn ra bắt lấy những vệt nắng nhạt. Nếu lòng người cũng dễ đổi thay như thế thì liệu yêu, thương, đau, hận có tồn tại vĩnh cữu như trong các tiểu thuyết hay không?
-Ồ hây!!! 2 người kia!!!
Naruto ở đâu chạy đến, vừa nhảy nhót quanh Shikamaru.
-Tôi bắt quả tang nhé, 2 người hẹn hò với nhau! Shikamaru và Temari hẹn hò! Hẹn hò! Hẹn…hò…. Hẹn hò! Hẹn hò!
Temari không thể nhịn cười với màn ngoáy mông của Naruto nhưng Shikamaru xem ra không dễ bị kích động như thế.
-Đủ rồi đấy Naruto. Temari-san đến đây vì cuộc thi lên chuunin.
-Hảaaaaaa??? Không phải là 1 cuộc hẹn hò sao….?
Naruto thất vọng bị bỏ lại phía sau nhưng Temari thì không thể bỏ lại ý nghĩ khôi hài rằng đó chính là người đã khiến Gaara thất bại cách đây nhiều năm. Nghĩ cho nghiêm túc thì cũng khó mà không thua được khi có 1 nhân vật chạy đến ngoáy mông và làm trò mèo trước mặt bạn, có kiên định cách mấy cũng phải cười thôi.
-Kìa, chỗ chơi cờ tướng!
Temari bỗng reo nhẹ như 1 đứa trẻ. Bảng hiệu hình quân tướng to đùng vẫn án ngữ tại đây như ngày cô bị “cậu trẻ nhà Nara” dạy đời về 1 trò chơi. Nhưng khác với lúc đó, những bàn cờ và đám đông đã biến đâu mất, nhường chỗ cho không gian trống trải và 1 cơn gió se se len qua.
-Giờ đã sang thu rồi, mọi người phải chuẩn bị quần áo, sửa sang lại nhà cửa để đón mùa lạnh – Shikamaru giải thích.
-Ta đâu có hỏi cậu.
-Thế thì cô cũng đừng nhìn đau đáu vào chỗ đấy để tự hỏi bản thân nữa.
-Thật là khác biệt – Temari hít mạnh 1 hơi. Có lẽ cái khác biệt khi vào lạnh cũng khiến cô quên mất phải quay sang nạt Shikamaru - ở Suna quanh năm là mùa nóng.
-Thế thì tốt chứ sao, cô sẽ luôn nhìn thấy những đám mây – bất giác, Shikamaru ngước nhìn bầu trời đã ngả màu buồn. Chẳng bao lâu nữa anh sẽ phải từ bỏ chỗ nằm yêu thích trên mái nhà để tránh tuyết.
Bước chân chậm dần.
-Có lẽ, nhóc nên đến Suna 1 lần cho biết.
-Có lẽ…
Cánh cổng lớn của Konoha đã nằm ngay trước mặt 2 người. Hơi mỉa mai chút, lần nào Shikamaru cũng đóng vai chủ nhà tiễn khách và lần nào chủ nhà cũng bị lép vế trước vị khách của mình.
-Cảm ơn vì đã tiễn ta, về nhà đi nhóc không cha mẹ cậu lại lo lắng đấy.
Shikamaru khẽ gật đầu, nhìn theo tấm áo sẫm màu lướt qua anh.
-Này, khoan đã!
Im lặng.
Ngay đến chủ nhân của giọng nói cũng không dám tin mình đã mờ miệng ra.
-…tôi – Shikamaru hơi sững lại. giống như 1 vị thuyết khách đạo mạo bỗng quên mất bài diễn văn mình phải nói - …tôi muốn xin lỗi…vì đã làm hỏng chiếc khăn kỷ vật của cô.
Temari nhún nhẹ vai, nheo mắt cười toe.
-Ta đã có 1 chiếc khăn mới rồi!
Nụ cười. Có ai đó đã nói cho dù năm tháng có qua đi thì vị mặn đắng của nước mắt và cái tươi mới của nụ cười sẽ không bao giờ biến đổi.
-…cô…sẽ quay trở lại chứ?
-Để xem – Temari khoanh 2 tay trước ngực ra chiều suy nghĩ – lần tới phải đãi ta món mực xiên!
-Nghiêm túc đấy, cô sẽ quay trở lại chứ?
Im lặng.
Thật khó để trả lời 1 câu hỏi mà ta không biết dụng ý của người hỏi là gì.
-Nếu cậu muốn ta quay lại.
-Thế thì… - Shikamaru nhìn thật thẳng vào Temari – thế thì tôi sẽ chờ cô quay lại. Hãy quay lại và chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Temari quay lưng bước đi, không đáp lại cậu nhóc Nara của cô nữa.
Cậu là người đầu tiên khiến cô là kẻ chiến bại.
Kẻ duy nhất khiến cô phải bất ngờ nhiều lần.
Người cô không thể nắm bắt được.
1 thằng nhóc mít ướt nhưng đầy trách nhiệm.
-Temari… tôi xin lỗi…
Tiếng nói vọng lại nhỏ dần sau mỗi bước đi. Temari không quay lại nhìn hay nở 1 nụ cười như cô vẫn thường làm. Bản thân cô cũng có lời tạ lỗi muốn bật ra.
Đáng lẽ cô phải dừng lại. Đáng lẽ cô phải ngoái nhìn Shikamaru lần nữa. Nhưng…
Temari vẫn sải bước.
Cô mạnh mẽ hơn cô nghĩ rất nhiều.
Mảnh giấy Hinoe-san đưa bị vò nát, ép chặt trong lòng bàn tay.
“Đường trở về là đường dứt khỏi mộng”
Mộng…

6 comments:

  1. Chap này hay quá >_< Rất đúng với tính cách nhân vật. Nhiều câu văn miêu tả tinh tế, mình phục bạn nhất ở những câu nói triết lý, suy tư được lồng ghép vào fic rất khéo và tự nhiên. ^^

    ReplyDelete
  2. Ôi ôi....sao không chị không cho quả 2 đứa ôm nhau cho em sướng nào =))) ( em đùa thôi :D ) Hay lắm chị :)~ Cố viết tiếp nha chị em chờ chị đó :) Nhất định phải cho Neji-sama của em hạnh phúc đấy *please*~~~

    ReplyDelete
  3. :"> :"> 2 người khen quá làm mình.... bị hạnh phúc quá xD XD XD xin cảm ơn nhìu nhìu nhoa xD XD
    @meto: 2 người này chưa tỏ tình nên chị chưa cho phép ôm nhau :P hehe

    ReplyDelete
  4. Chưa tỏ thì chị cho chúng nó tỏ đi *mắt long lanh* *chảy zãi* =))

    ReplyDelete
  5. Lạy chúa... mình nhìn không nhầm :o

    Đã quá lâu rồi kể từ khi Med không còn vào Hyuuga Family, giờ vẫn còn lưu bản word của Xa Hơn Về Phía Sau từ những chap thứ mười mấy đó...

    và giờ thì chap 46 ở đây, và nó không bị ngưng!!! :o

    Cảm ơn au nhiều lắm >>.<<

    ReplyDelete
  6. cảm động quá, hạnh phúc quá.... TvT

    ReplyDelete