Aug 27, 2011

1 NỬA QUYỀN LỰC


1 NỬA QUYỀN LỰC

Author :thuyduongmm19@yahoo.com (darknovaGGC/darknovaGW)
Category: fiction
Genres: general, tragedy
Rating: None
Foreword:
Vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ không gì khác ngoài thứ yếu mềm nhất thế gian: nước mắt.
Bởi thế, người đàn ông nào có thể chiến thắng nước mắt của kẻ mà anh ta yêu, anh ta đủ sức mạnh để giết chết tất cả những gì còn lại trong thế giới của mình.
------
Tôi vứt áo khoác lên ghế dài và đến bên em. Khẽ ôm em từ phía sau, không khó để nhận ra những khác biệt trong bếp.

Chà… - tôi dụi mũi vào tóc em – hình như ngoài mùi tóc em ra, anh ngửi thấy mùi thịt hun khói.
Em khúc khích rung đôi vai -Tinh đấy, còn mùi gì nữa không?
Mùi thịt thăn rán, đúng kiểu anh thích – tôi vùi mặt sâu thêm vào tóc em – và… mùi mồ hôi rất ngộ đọng trên cổ người mà anh yêu.
Em hơi sững lại, xoay đầu như để cố hất tôi ra. Nhưng tôi ghì chặt em lại trong tay. Cuời. Khi bạn yêu 1 ai đó, cả thứ không sạch sẽ của họ cũng trở nên thật đáng yêu. Mỉm cười. Mà sao lại không sạch sẽ được nhỉ, chỉ là mồ hôi thôi mà. Cuời mãn nguyện. tôi thích cảm giác dinh dính của mồ hôi trên tóc em.
Đừng – tôi hít mạnh – anh thích mùi này, nó là mùi của người đã tất bật chuẩn bị bữa ăn cho anh. -Anh… thật lạ đấy. Em sờ nhẹ vào tay tôi. Tay em lạnh vì ướt nước.
Lạnh.
Em không lạ sao? Hôm nay là ngày gì mà lại có 1 đống thịnh soạn thế này chờ anh? -Bí mật, anh phải nói cho em biết tại sao anh lại về sớm thế trước đã. -Vì…hôm nay là 1 ngày đặc biệt bí mật của em. -Anh ăn gian! – em bật cười.
Trong veo.
Tôi hào hứng hưởng ứng màn thết đãi của em bằng việc sốt sắng dọn dẹp phòng ăn và bày biện đĩa ăn thật đẹp. Cuối cùng là 1 bó hoa thật xuất sắc đã tốn hơn nửa tiếng lòng vòng qua lại trước hàng hoa.
Không cần nói tôi cũng biết em đang sửng sốt trước khung cảnh diễn ra. Bất ngờ em dành cho tôi đã bị tôi “trả đũa” lại. Ngay cả trong ngày hẹn đầu tiên tôi cũng không mua cho em 1 bó hoa to đến vậy. -Thôi được rồi mà anh, hôm nay là ngày gì?
-Thế này nhé, em phải kiên nhẫn, thật kiên nhẫn, vì đây là 1 câu chuyện khá dài. Hôm nay anh đã gặp 1 vị khách vô cùng đặc biệt. -1 cô gái? -Phải, và em biết không, cô ấy đến hỏi mua hẳn 1 con SIG 239 mới toanh và sẵn sàng trả bằng tiền mặt, chưa kể thêm 2 băng đạn nữa. -Khoan đã, anh đừng nói là…-Phải, cô ấy không có giấy phép, nhưng em phải nghe anh đã. Trước khi anh kịp hỏi về giấy phép – dù anh biết rằng cô ta không có thứ đó – thì đã bị chặn họng ngay tại cửa.
-“tôi không có thứ giấy tờ anh yêu cầu, cho nên đừng có ý định chờ đợi hay hỏi 1 lời nào về chuyện đó” – cô gái nói, ánh mắt thản nhiên đến không ngờ - “nhưng nếu anh có ý muốn biết chuyện khác, mục đích mua chẳng hạn, thì tôi cũng nói rõ cho anh biết luôn là tôi mua để tự tử”
Cô gái tiến đến bên quầy tính tiền, ngay sát mặt anh. Anh đã quá bất ngờ, anh phải thú thật với em là lúc đó anh không thể nghĩ đến chuyện gì khác, anh thậm chí còn không biết phải nghĩ gì. Chúa ơi, anh phải làm gì?
-“anh có vẻ là 1 người tốt, mà cũng không chắc, vì đàn ông luôn rất khéo che đậy”
Cô ấy nhìn chằm chằm vào anh.
-“anh đã có bạn gái rồi đúng không? Thế này nhé tôi sẽ nói cho anh biết lý do của lý do, tại sao tôi phải mua súng để bắn vào chính cái đầu mà tôi mới đi nhuộm này. Và này, đừng có nghĩ tôi đang điên, cho dù anh có gọi cảnh sát hay bất cứ ai thì người ta cũng sẽ không tin anh đâu, mọi thứ vẫn trong tay anh và tôi chỉ bước vào, người ta sẽ nghĩ anh bị điên trước khi nghĩ tôi đáng bị nghi vấn”
Cô gái châm 1 điếu thuốc rồi vén tóc qua mang tai. Cô ta còn rất trẻ và nếu không muốn nói là có nhan sắc. Trên gò má là lớp phấn đánh rất ẩu và hình như vài hạt phấn còn rơi xuống bộ áo liền quần mô đen.
-“Hãy thử tưởng tượng…nếu anh trở thành phụ nữ trong 1 ngày… mà không, đàn ông dù thế nào cũng không thể hiểu được. Thế này nhé, nếu tôi trở thành 1 người đàn ông trong 1 ngày…để xem…điều đầu tiên sẽ là thôi tán phét và vung tiền vô tội vạ cho đám bạn nịnh hót chung quanh. Chúng cứ chuốc cho anh vài chai bia và rồi sau đó bắt đầu cái bản mặt tội nghiệp để moi móc của anh không ít thì nhiều, anh biết dạng đó chứ gì? Sao đàn ông các anh dễ bị khích bác và dễ nịnh thế nhỉ, rồi toàn bao ăn bao uống cho những lời nói dối trong khi không bao giờ có thể mua 1 chai nước hoa nhỏ hay bông hoa cho người yêu thường xuyên.”
1 làn khói trắng nhờ thả ra.
-“Rồi thì tôi sẽ trở về nhà với vợ, bạn gái hoặc gì cũng được, 1 người con gái hoặc phụ nữ đang chờ đợi tôi. Có lẽ cũng không thể thông cảm được với nhau ngay đâu, nhưng tôi sẽ cố gắng xem cô ta đang làm gì bởi nhiều khả năng là đang vật lộn với thứ gì đó. Đàn bà khác với đàn ông, có quá nhiều thứ để cân nhắc nên lúc nào cũng đòi hỏi phải có lời khuyên, lời chia sẻ, v.v… trong khi đàn ông thì độc lập hơn. Chắc anh biết cuốn Đàn Ông Đến Từ Sao Hỏa, Đàn Bà Đến Từ Sao Kim rồi đúng không? Lại nói về người đàn bà, phải rồi, sẽ phải xem cô ta đang vật lộn với cái gì.”
Thế cuối cùng là cái gì? Anh buột miệng hỏi.
-“Ai mà biết, chúng tôi, ý tôi là đàn bà vì đang giả dụ tôi là đàn ông mà, có rất nhiều vấn đề trong cuộc sống. Ngay cả việc mua 1 đôi giầy tặng người này cũng sợ người khác sẽ ghen tị hay buồn hay thậm chí còn phải nghĩ đến chuyện đôi giầy đấy sẽ mua để mặc với cái gì, vào ngày tháng nào dịp nào. Mà thường khi yêu đàn bà sợ nhất điều gì anh biết không? Tất nhiên là sợ chồng, sợ thằng đàn ông của mình. Sợ sẽ làm gã tổn thương, sợ gã nổi giận, sợ gã bỏ đi, sợ gã quên mình, sợ gã chán mình và ôi cả 1 danh sách dài.”
Dài đến thế thật sao?
-“Tất nhiên rồi, đàn ông bán tình yêu để lấy tình dục còn đàn bà bán tình dục để lấy tình yêu mà cái sự tham lam cho tình yêu thì không thể ngừng còn tình dục thì, chậc, 1 món ăn mãi phải chán chứ” - 1 làn khói khác nhả thẳng vào mặt anh – “nếu tôi là 1 thằng đàn ông tôi sẽ đến xem vợ mình đang như thế nào, và bảo cô ấy rằng tôi yêu cô ấy ra sao. Tôi sẽ để mở đèn trong phòng ngủ và chuông báo thức sáng sớm hơn chuông của cô ta”
Để làm gì cơ chứ? Anh không khỏi ngạc nhiên.
-“Để xem cô ta có khóc trước khi ngủ và khi thức dậy không. Nếu đàn ông thực sự đem gối của tôi, ý tôi là đàn bà, đi kiểm nghiệm thì sẽ biết trong đó bao nhiêu là nước mắt. nhưng bọn đàn ông xuẩn ngốc thì sẽ chỉ phẩy tay và nghĩ lại là 1 cơn ác mộng hay 1 ám ảnh vớ vẩn nào đó. Phải rồi, chỉ là vớ vẩn. Thậm chí có những đêm tôi…không, đàn bà ấy, không thể ngủ được, thức trắng cả đêm, chờ đợi 1 vòng tay ôm lấy hoặc 1 câu nói quan tâm thôi, để rồi lại kết thúc trong thất vọng, để rồi lại phải thấm nước mắt xuống gối. tôi sẽ vặn đồng hồ của tôi thật là sớm, để thức dậy và xem xem cô ta, người đàn bà của tôi, có thế hay không.”
Anh không khỏi mỉm cười với ý nghĩ khôi hài đó. Nếu thực sự đàn bà có nhiều nước mắt thế thì tại sao lại không khóc trước mặt đàn ông và trút tất cả đống nước ấy làm gã kia chết đuối?
-“Đùa hay đấy. nhưng phải nói về chuyện tình dục và tình yêu. 1 khi đã chiếm đoạt được, bỗng nhiên đàn ông liên hệ tất cả mọi chuyện trên giường với tình dục. Em sao thế? Em có chuyện buồn à? Thế thì hãy xxx và quên buồn đi nhé. Em không muốn à? Thế thì hãy đi ngủ đi và đừng buồn nữa để mai xxx nhé. Và trong hầu hết các trường hợp, đàn ông không thể hiểu phụ nữ thực sự muốn gì và cần gì.”
Cái này thì phải công nhận rồi, khó lòng có ai hiểu được trọn vẹn đối phương.
-“1 khi đã có 1 người trong gia đình, điều đó giống như là … là… đã đóng cọc và làm chuồng và nhốt được con bò vào cái chuồng, anh biết cái chuồng của trại bò rồi chứ gì?” – vừa nói cô gái vừa xếp tay để làm hình vuông của “cái chuồng” – “và điều tệ hại nhất là phụ nữ cũng cảm thấy như vậy. Thế là thế nào cơ chứ? Ai cũng là người tự do, 1 gã đàn ông thì phải biết rằng người kia có thể rời bỏ hắn như hắn bỏ cô ta chứ. Nếu là tôi, điều tôi phải làm ngay lập tức không phải là đi so sánh người phụ nữ của mình với vợ người ta hay yêu cầu cô ta phải có ngực to hơn, biết phục tùng hơn, mà là phải đến giữ chặt cô ta lên và đảm bảo rằng cô ta sẽ không rời bỏ tôi. Đàn ông chỉ đơn giản không hiểu được rằng khi lãng mạn tan biến, khi khuôn mặt thật của hắn ta lộ ra thì phụ nữ vẫn sẵn sàng chấp nhận điều đó với 1 điều kiện rằng cô ta phải được coi trọng. Xem nào, anh phải biết rằng thứ tồi tệ nhất trong tình yêu của đàn bà không phải là gã kia hóa ra lại là 1 thằng khốn mà là khi cô ta cảm thấy bỗng chốc mình bị vứt xó.”
Cô gái vứt đầu lọc xuống sàn. Trong hơn 15 phút thì điếu thuốc tự cháy hết trong khi cô quá bận rộn hoạt động với cái miệng của mình.
-“Tôi mà là đàn ông thì…hừm…tôi sẽ dành thời gian lắng nghe cô ta, người đàn bà của tôi ấy và cho dù tôi không hiểu hết thì tôi cũng khiến cô ta cảm thấy hạnh phúc là đã được lắng nghe. Tôi nhất định sẽ là 1 thằng đàn ông hoàn hảo. Và này, chìa khóa của vấn đề không phải ở chỗ ai giỏi hơn trên giường mà là ở việc tôi biết chứ, tôi biết phụ nữ đau khổ thế nào, cái kiểu đau khổ gặm nhấm và bào mòn cơ thể, giống như 1 vết thương chiến tranh mãi mãi không thể lành…”
Cô gái thở dài.
Trách nhiệm của người bán hàng là lắng nghe khách hàng, mà thành thật mà nói anh cũng không phải là người quá cứng rắn với phụ nữ để có thể tống họ ra khỏi cửa hàng khi họ đang có tâm sự muốn kể lể.
Có lẽ cô nên đến nói chuyện với chồng cô hơn là mua những thứ này vì thực lòng mà nói không người bán hàng nào dám mạo hiểm bán cho 1 trường hợp như thế này.
-“Anh sẽ phải bán cho tôi thôi. Tôi không muốn chết bằng cách nhảy từ trên xuống, sẽ rất khó coi và gây ồn ào. Vả lại tôi có thừa đủ lý do để kết thúc cuộc sống này.”
Ồ thật sao? Hãy ví dụ xem?
-“Vì tôi là phụ nữ.”
!!! Vì cô là…???
-“Phụ nữ luôn là phần thất bại của thế giới này. Sức khỏe không bằng đàn ông và cả sự sáng tạo cũng bị giới hạn hơn, chung chung ấy. Người ta bảo phụ nữ tạo nên 1 nửa quyền lực của thế giới nhưng sự thật không phải thế. Phụ nữ quá yếu đuối và quá mù quáng, thậm chí sẵn sàng lao vào 1 người không xứng đáng với tình cảm của mình và tất cả những gì có thể làm là gì? Là khóc…để tôi nói anh nghe, không thứ vũ khí nào có thể sử dụng quá nhiều lần. đàn ông có thể sợ nước mắt 1 vài lần hoặc vài trăm lần, nhưng đến lần thứ vạn, lần thứ tỉ vạn thì mọi chuyện sẽ khác. Với phụ nữ thì nỗi đau càng lúc càng chồng chất nhưng với đàn ông thì nước mắt – hiện thân của nỗi đau – càng nhiều cũng là càng bớt đáng quan tâm hơn.”
Lắc đầu.
Tóm lại cô đang trong 1 mối tình với 1 kẻ không ra gì.
-“phải.”
Thế thì hãy tạm biệt gã đó và tìm người biết trân trọng cô.
Cô gái lắc đầu, và lần này anh chắc chắn đã nhìn thấy nước mắt rơi xuống, dù cô ta quay đi rất nhanh.
-“tôi đã nói rồi, tôi là phụ nữ…tôi không thể dứt bỏ được. Tôi đã cố gắng để cứu vãn. Tôi đã đến và nói anh ta hãy yêu tôi ngày cuối cùng, như là tôi sẽ chết ngay ngày mai vậy. Nhưng…không có gì cả. tình đã cạn như dòng suối đã đến lúc phải khô…”
“Và tôi vẫn yêu anh ta,
Tôi vẫn hi vọng anh ta sẽ quay lại nhìn tôi như cách anh đã từng nhìn tôi trước kia.”
Không, cô gái không nói ra điều đó. Nhưng nhìn vào đôi mắt ướt nước bỗng chốc mở to, anh biết rằng cô ấy nói điều đó trong ánh mắt, anh biết rằng cô ấy vẫn mong mỏi chờ đợi cái giây phút kì diệu đó xảy ra. Anh đã bị đông cứng khi nhìn thấy giọt nước mắt cuối cùng từ khóe mắt rơi ra. Anh không biết trong đó chứa đựng những gì, nhưng anh sợ…anh biết nó là cái gì đó thật nhẫn tâm, giống như khi em đang cố tình đạp lên viên thuốc cuối cùng của người đang lên cơn trụy tim vậy. Nó…nó nghiệt ngã vô cùng.
-Anh đã rất sợ, em biết không, anh đã rất sợ…. –Và anh đã bán khẩu SIG cho cô ta?
Gật đầu.
Em rời khỏi chỗ, tiến tới ôm lấy đầu tôi.
-Chắc em giận anh. –Không, em không giận anh đâu. –Trong tình huống tệ nhất, anh sẽ phải biết tin có 1 cái xác của 1 cô gái trẻ được tìm thấy. –Em nghĩ không phải là 1, mà là 2 cái. -2 cái? Của ai nữa? –Còn ai vào đây nữa, của chồng cô ta.
Tôi lặng người. Rồi thở dài.
-Tình yêu có thể chuyển thành thù hận khi nó bị giày xéo quá nhiều, anh có thể hiểu. – Không, không phải là thù hận đâu. Phụ nữ không bao giờ hận người mà họ yêu. Đó chỉ là vì sự tham lam của phụ nữ thôi. –Sự tham lam của phụ nữ?
Em cười nhẹ, vuốt tóc tôi.
Phụ nữ luôn muốn là người đàn bà cuối cùng trong cuộc đời của người đàn ông họ yêu.
-Thế nếu em là anh, thì hôm nay em sẽ làm gì? –Em ư? Em sẽ về nhà, bảo người kia rằng cô ấy có mùi thật tuyệt kể cả khi đổ mồ hôi, và yêu cô ấy bằng tất cả những gì em có, giống như em sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy nữa.
Lạnh sống lưng.
-Không bao giờ gặp lại, sao em nói gở thế? –Anh à, làm sao anh biết được hết chuyện của tương lai, không ai có thể đảm bảo được ngày mai chúng ta vẫn sẽ còn sống hay vẫn còn được gặp nhau. Bởi thế nên anh hãy yêu em như thể ngày mai em sẽ tan biến nhé?
-Anh sẽ yêu em như thể ngày mai anh sẽ tan biến. –Sao anh lại đổi ngược vế như thế?
Chậm rãi.
Tôi cúi đầu, né tránh ánh mắt em.
-Vì anh có 1 cửa hàng, và anh có những bạn hàng. Bạn hàng của anh biết vợ anh là ai. Anh biết đã có 1 khẩu súng khác được mua và hiện giờ đang nằm trong nhà mình. Trước khi về nhà anh đã ghé thăm người bạn thân nhất của em và được biết có 1 sự kiên nhẫn đã cạn, 1 trái tim đã trào máu. Anh nhìn vị khách hàng đặc biệt của anh hôm nay và nhìn lại mình, anh nhớ ra đã rất nhiều lần anh không về ăn bữa cơm em nấu, rất nhiều lần em ngủ quay lưng vào anh mà anh không hiểu tại sao, rất nhiều lần em chợt tức giận mà không giải thích, rất nhiều lần em đến tìm anh ở quán bar trong đêm rồi lại quay về nhà.
Tôi ngẩng lên.
Lại hoảng sợ.
-Và giờ anh ngồi đây, nhìn em, nhận ra bao nhiêu vết nhăn em đã có trên đuôi mắt, bao nhiêu hố trũng đã tạo thành trong đôi mắt em mà anh từng gọi là 1 màn kính trong suốt phản chiếu nắng mặt trời. Anh đã hiểu tại sao hôm nay em lại ăn mặc đẹp, lại nấu món anh thích, lại chờ anh trở về.
Em lật bó hoa sang 1 bên. –Nhưng em không hiểu tại sao dưới bó hoa này lại là 1 khẩu súng khác…?
-Vì đó… là sự tham lam của đàn ông. Em biết không, tất cả đàn ông đều muốn là người đầu tiên trong cuộc đời của người đàn bà mà họ yêu. Và sẽ càng tốt hơn nếu cũng là người cuối cùng.
Tôi tiến đến gần em, đặt lên môi em 1 nụ hôn mà đã rất rất lâu rồi em mới nhận được.
-Anh xin lỗi…anh không muốn mất em vào tay người nào khác.
Em mỉm cười, đặt khẩu súng vào tay tôi rồi kéo nó lên sát ngực em.
Cho đến tận phút cuối, tôi vẫn không thấy em khóc.
Mà trước giờ tôi cũng ít khi thấy em khóc.
Chua xót, nhận ra rằng những giọt nước mắt đau khổ nhất của em là những giọt nước mắt mà tôi – người em yêu – không bao giờ thấy. Không biết đó có phải là lý do để chúng là những giọt nước mắt đau khổ nhất của em?
1 nửa quyền lực của thế giới
thuộc về
những người
có thể ngăn
những giọt nước mắt ấy
chứ
không phải
thuộc về
đàn bà...

--------------------
27/03/2011

No comments:

Post a Comment