Dec 31, 2009

quà năm mới - short Naruto fanfic


-->
CHUYỆN CON TRẺ và CHUYỆN TRẺ CON CỦA NGƯỜI LỚN


Tác giả: darknovaGGC

Rating: không

Fanfic của: Naruto



----


-Cha, con không hiểu, thế nào là chakra xoay vòng?

Cô bé con, tóc ngắn cũn cỡn phủ sau ót lon ton chạy quanh chân cha mình, miệng líu lên vì bài tập ở trường.

-Shin – người cha bật cười – con cũng đang chạy thành vòng tròn đó thôi, chakra cũng vậy, nó xoay chuyển trong người con, giống như con đang xoay trong nhà mình.

Cô bé tên Shin bỗng ngẩn ra, rồi cắn môi ra chiều suy nghĩ căng thẳng lắm, và gật gù:

-À… thì là con là nhà của chakra.

Câu nói ngộ nghĩnh vẽ nên gương mặt người đàn ông 1 nụ cười. Anh lau nốt chiếc đĩa ướt cuối cùng đang nằm trên tay.

-Cha – Shin nũng nịu, bám vào quần cha mình – mình hãy ra ngoài chơi đi cha…. Shin muốn được ăn mực xiên!

-Từ từ đã Shin, 1 chút thôi là cha làm xong rồi.

-Cha…

-Gì đó Shin?

-Sao cha lại làm việc nhà?

Cha Shin cất chiếc đĩa lên giá. Rồi 1 tay vắt khăn lên vai, 1 tay xoa đầu Shin, hỏi:

-Sao con lại hỏi vậy? Các bạn khác nói với con phải không?

-Sao cha biết? Shin chưa nói cho cha biết mà – cái đầu bé xíu lại ngẩn ra.

-Cha biết chứ - 1 nụ cười nữa – để cha trả lời, cha làm việc nhà là vì cha phải làm việc nhà, đễ giữ nhà cửa sạch sẽ, vậy thôi.

-Nhưng nhiều bạn của con đều có mẹ làm việc nhà, không phải cha. Shin không biết sao cha lại làm việc nhà mà không phải mẹ.


-Tại vì… – cha Shin gãi đầu, cười theo 1 cách rất khác – tại vì cha yêu mẹ.


Rồi đỡ lấy tay đứa con nhỏ, ông bố trẻ đặt cô bé lên vai mình, đu đưa:

-Bây giờ cha con mình cùng đi ăn mực xiên nhé!

Shin dạ ran, đầu óc đang tràn đầy những câu hỏi bỗng chốc chỉ còn lại toàn là mực và que xiên!




Hai cha con đến quán ăn quen thuộc, hít hà mùi mực tươi thơm phức và ngầy ngậy.

Nhưng chỉ mình Shin ăn, cha Shin hút thuốc.

-Che – Shin nói, miệng đầy mực – Che hít thút…

-Từ từ nào – 1 ngón tay đặt lên cái môi cong lên của Shin – con phải nuốt hết mới được nói, cẩn thận kẻo nghẹn đấy!

1 tiếng “ực” vang lên trong cái cổ họng bé con, và làn môi lại vểnh lên trời:

-Cha! Cha hút thuốc nữa rồi. Mẹ đã nói là cha không được hút mà.

-Cha xin lỗi – cha Shin lại gãi đầu và dập tàn thuốc đi – thật ra cha cũng không muốn hút đâu.

-Thế sao cha lại hút? Shin không hiểu.

Cha Shin lau cái miệng lem nhem be bé rồi đặt Shin lên lòng mình, từ tốn:

-Tại vì thuốc lá làm cha nhớ đến những lần trước khi có Shin, mẹ hay mắng cha vì cha hút thuốc. vì mẹ mắng cha nên cha mới bỏ. Giờ cha hút để nhớ đến những thời khắc ấy.

-Sao cha lại muốn nhớ đến lúc mẹ mắng cha? – Shin ngoảnh mặt lên.

-Tại vì… - cha Shin lại gãi đầu – tại vì cha nhớ mẹ.

Shin gật gù, và lại cắn môi suy nghĩ. Shin cũng nhớ mẹ. Mẹ rất bận và hay phải đi làm xa, Khi ở nhà, mẹ hay kể chuyện cho Shin, về những nơi mẹ đã đi qua. Nhưng Shin không thích khi mẹ mắng tí nào. Thế nên cho dù nhớ mẹ đến mấy, Shin sẽ chỉ nhẩm lại những chuyện mẹ đã kể chứ không hút thuốc như cha đâu.


Tối, mẹ về.

Mẹ bế lấy Shin, hôn lên tóc Shin.

Mẹ lại mắng cha khi ngửi thấy mùi thuốc. mẹ tinh thật, cha chỉ hút có mỗi 1 tí mà mẹ biết. Cha nói mẹ có sức mạnh của gió, nên mùi vị và âm thanh, mẹ đều rất nhạy.

Mẹ không làm bếp, nhưng khi cha rửa bát, mẹ đến bên cha. Và đó là lúc Shin thấy khó hiểu nhất, khi mẹ dựa đầu lên ngực áo cha, chính cái áo đã làm mẹ mắng cha vì mùi thuốc. Mẹ cũng ghét bị ướt, vậy mà lúc đó mẹ lại để cho cha ôm mẹ với 2 bàn tay ướt nước, làm cả lưng áo cũng bị dính nước luôn.

Mẹ để cha ôm, rồi mẹ lại mắng cha vì cha làm mẹ ướt.

Chuyện rất hay xảy ra, và mẹ vẫn ghét mùi thuốc và ghét bị ướt như thường.


-Mẹ! – Shin kéo vai áo mẹ khi được bế vào giường – tối nay mẹ đừng kể chuyện, mẹ trả lời Shin thôi. Vì Shin không hiểu.

-Shin không hiểu chuyện gì nào? – mẹ Shin thơm lên má Shin.

-Sao mẹ lại ngửi ngực áo cha? Mẹ bảo Shin mẹ ghét mùi thuốc đấy thôi.

-Tại vì – mẹ Shin cười, quay ra chỗ khác rồi mới trả lời – tại vì mẹ yêu cha.

-Nếu mẹ yêu cha, sao mẹ hay mắng cha vậy?

-Vì mắng cha làm mẹ nhớ lại ngày xưa trước khi có Shin, cha hay cằn nhằn về mẹ.

-Mẹ nhớ lại vì mẹ nhớ cha phải không?

Mẹ Shin nhướng mày, rõ ràng tỏ vẻ ngạc nhiên khi Shin “dò đoán” được. Nhưng mẹ lại cười, và hôn lên trán Shin:

-Chính xác là mẹ đã rất nhớ cha, và mẹ sẽ nhớ cha. Mẹ làm thế để “bù” lại thời gian mẹ không ở bên cha.


Mẹ tắt đèn và đi ra khỏi phòng, Shin vẫn cắn môi. Cha làm việc nhà vì cha yêu mẹ, mẹ ngửi áo cha vì mẹ yêu cha. Cha hút thuốc vì cha nhớ bị mẹ mắng và mẹ mắng cha vì mẹ nhớ bị cha cằn nhằn….


---


Hôm sau, Shin đến lớp và kể ngay với bạn thân của mình là bạn Hibari. Hibari hứa sẽ về nhà và xem xem cha mẹ Hibari yêu nhau và nhớ nhau như thế nào.

Hôm sau nữa, Hibari kể lại cho Shin, rằng mỗi lần mẹ bị nhức đầu vì bận, mẹ lại cười với cha còn cha thì lại nhăn mặt. còn khi mẹ thay băng cho cha, cha cười còn mẹ nhíu mày lại, có 1 lần cha bị đau phải nằm nghỉ thì cha cười, còn mẹ không đau mà mẹ lại khóc.





---




Cuối tháng, trong bài tập viết của các học sinh năm đầu với nội dung “kể về gia đình tương lai của em”, bài của Heipo Uzumaki viết:

“em sẽ trở thành anh hùng như cha mẹ em và cũng sẽ ăn được nhiều mì như cha, vợ em sẽ có nắm đấm mạnh như mẹ!”



~*~



Bài của Shinamari Nara:

“em sẽ cưới chồng hút thuốc khi nhớ em và làm việc nhà. Còn em sẽ trở thành 1 kunoichi như mẹ và sẽ mắng chồng em, nhưng vẫn sẽ ngửi áo của chồng”







~*~







Bài của Hibari Hyuga:

“em sẽ đọc được chakra và phá được huyệt đạo, sử dụng Byakugan giỏi như cha mẹ em. em sẽ nhăn mặt khi vợ em cười, và khi em bị ốm vợ em sẽ khóc. Chuyện này rất tệ nhưng quả thực em không làm gì khác đươc....



------





chúc GGC Fanfic năm mới tràn đầy xăng dầu, fic chất lượng nhiều như bão
và dù fic này viết với chủ ý tặng cho box Fanfic của GGC, cũng xin chúc những người ko ở GGC 1 năm mới vui vẻ, có nhìu fic hay để đọc, văn chương dạt dào để tia

3 comments:

  1. đọc lại,đọc lại <D."Chuyện này rất tệ nhưng em không làm gì khác được" =)) giọng điệu cũng có đôi chút giống nhà Hyuuga.

    ReplyDelete
  2. Dễ thương quá chị ơi ...

    ReplyDelete
  3. Cậu bé nhà Hyuuga rất dễ thương í:d

    ReplyDelete